Sau khi sinh con, vợ đổi tính đổi nết, cứ đi tắm là lại tắt đèn tối om, một lần lỡ tay đẩy cửa bước vào, tôi choáng váng vì nhìn thấy thứ này
Tôi thì bận công việc, lại yên tâm vợ con ở nhà đã có mẹ chăm sóc chu đáo. Cuối ngày đi làm về, tôi hỏi thăm vợ vài câu, bế con một lúc rồi lại bận với công việc. Cho đến dạo gần đây được về nhà sớm hơn, tôi chợt phát hiện buổi tối mỗi khi đi tắm vợ đều không bật điện.
Vợ tôi vừa sinh con được gần 3 tháng. Chúng tôi đang ở cùng với mẹ tôi, bà chăm con dâu ở cữ rất chu đáo. Mẹ tôi tốt thực sự chứ không đối xử với con dâu kiểu “khác máu tanh lòng”. Trước đó mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu đã rất hòa hợp.
Tôi thì bận công việc, lại yên tâm vợ con ở nhà đã có mẹ chăm sóc chu đáo. Cuối ngày đi làm về, tôi hỏi thăm vợ vài câu, bế con một lúc rồi lại bận với công việc. Cho đến dạo gần đây được về nhà sớm hơn, tôi chợt phát hiện buổi tối mỗi khi đi tắm vợ đều không bật điện.
Hôm qua vợ mang quần áo đi tắm, vẫn không bật đèn, tôi lập tức gõ cửa. Vợ không mở cho, tôi kiên quyết đòi bằng được. Không từ chối nổi, vợ đành mở cửa. Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy đã quấn kín khăn tắm, vợ chồng với nhau mà cô ấy còn ngượng ngùng?
Hai vợ chồng giằng co nhau, khi chiếc khăn tắm rơi xuống sàn nhà, nhìn cơ thể vợ mà tôi giật mình xót xa. Kiêng quan hệ từ lúc vợ bầu 4 tháng, sau sinh tôi vẫn muốn kiêng cho cô ấy nên đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cơ thể vợ sau sinh.
So sánh cơ thể vợ khi còn son rỗi chưa mang bầu với lúc này, tim tôi quặn lên thương cô ấy. Phụ nữ ai chẳng thích đẹp, vợ tôi cũng vậy. Nhưng làn da láng mịn, vòng eo thon thả săn chắc trước kia không còn nữa, thay vào đó là vùng bụng nhăn nheo thâm đen, chằng chịt vết rạn và phần đùi cũng kín các vết rạn da.
Vợ tôi lại có cơ địa sẹo lồi, vết sẹo sinh mổ của cô ấy lồi lên xấu xí. Khi mang bầu đã tăng cân, thời gian vợ ở cữ mẹ tôi luôn ép con dâu ăn để nhiều sữa cho cháu bú, thành ra giờ vợ phát tướng thấy rõ.
Đặt mình vào vị trí vợ, nếu cơ thể mình từng nâng niu xuống cấp thảm hại thế này, chắc hẳn tôi rất đau khổ. Hóa ra đến chính cô ấy cũng cảm thấy tự ti và tủi thân, không đành lòng nhìn thẳng nên mới tắt đèn khi tắm. Lúc thay đồ vợ có thể không nhìn vào gương nhưng nhà tắm gia đình tôi có gương lớn, đứng ở góc nào cô ấy cũng không tránh được.
Tôi tiến đến ôm vợ vào lòng, vuốt ve từng dấu vết chẳng lấy gì làm đẹp đẽ trên cơ thể vợ mà cô ấy muốn giấu đi. Tôi nói mình không chê bai vợ, vì cô ấy đã thực hiện thiên chức vĩ đại nên tất cả đều đáng được trân trọng và nâng niu. Nhờ cô ấy hi sinh, chúng tôi mới có một đứa con đáng yêu.
Tôi cũng nhận ra mình đã vô tâm quá. Tôi cần phải dành nhiều thời gian hơn cho vợ con, tạo điều kiện để vợ luyện tập, chăm sóc cơ thể lấy lại vóc dáng cũ, giúp cô ấy tự tin và vui vẻ hơn.